12/18/2015

Lãng Tử Sầu-Những bài thơ Lãng Tử phần 2

Những bài thơ Lãng Tử

  1-tình lãng tử

Em là ai trong song cửa mùa thu
Anh lãng tử cứ mịt mù dầm dãi
Chân bước mãi với gió sương từng trãi
Em âm thầm đừng khóc mãi tình anh…

Em chỉ là em gái nhỏ mong manh
Tâm hồn mộng cùng trời xanh mây biếc
Tình tha thiết như thơ anh đã viết
Trăng mùa thu trăng sáng tuyệt đêm rằm….

Ai bảo em là tuyệt sắc giai nhân
Hương hoa tỏa để lòng anh đau khổ
Ai bảo nắng lồng bên song cửa sổ
Để hồn anh như bóng đổ bến sầu…

Ai bảo em giữ hương sắc trong lầu
Cho lệ xót đêm thu sầu thương nhớ
Cho tình đến ánh trăng thu vàng vỡ
Mộng giữa đêm khuya lòng lỡ chơi vơi

Em!... giai nhân tình anh nặng… em ơi..
Hồn thơ viết vô tình rơi rụng xuống
Trầm cung nhạc rượu nồng thi nhân uống
Uống cả sao cùng trăng mộng giai nhân

Ai bảo em mang hương sắc ngại ngần
Rượu nồng rót đã mấy lần chưa ngã
Hương tình ấy thả bay xa lơi lã
Lãng tử buồn lãng tử đã yêu em… 
 
2-lãng tử thơ

Hồn lãng tử phiêu diêu vô định
Đường trần mòn thơ vịnh rung rinh
Pha sương tóc rối bóng hình
Cô phòng ai đợi mộng tình người ơi...?

Chim không mỏi chơi vơi cánh liệng
Giữa biển trời hồn điếng gặp nhau
Biệt xa tràn mãi nỗi đau
Người giam giữa bức tường màu xanh xao...

Thơ lưu lạc lao đao chiếc bóng
Rượu thơ vương ngọt đọng đôi nơi
Tình thơ vương vất trên đời
Duyên phần hạnh ngộ rớt rơi khắp đường...

Hoàng hôn tới tà dương nhuộm đỏ
Chân trời xa cánh mỏi phân ly
Mây mù hút ngã giao kỳ
Mưa sa trút giọt tình si cuối mùa...

Thơ lãng đãng chút đùa hoang dại
Từ giã chưa xin bỏ hương tình
Say thơ gieo cõi mộng xinh
Trải lòng thơ mộng thơ tình đó đây....

Xin cảm nhận mộng đây mộng ảo
Nhịp thơ tình xin tháo xin buông
Rượu thơ uống suốt uống suông
Tình thơ lãng tử bay muôn khắp miền
... 
 
3-lãng tử sầu

Nào trong đục phân vân ai biết
Sạch dơ nào ai thiết đùa vui
Trần ai lên xuống dập vùi
Lòng người đưa đẩy tới lui dập dềnh...

Ai ôm mộng lênh đênh gắng bước
Đường trần trơn ta trước ai sau
Cứ chi ôm mãi niềm đau
Say say tỉnh tỉnh sầu sầu cay cay

Đường khúc khuỷu xưa nay vẫn thế
Tấm thân gầy ai bế ai khênh
Ta đi cõi đắng bồng bềnh
Vạc bay hai cánh gió thênh thênh lùa

Chân phiêu bạt gót khua khắp chốn
Gãy cung buồn ai trốn ta nghe
Lòng gieo nhạc khúc tiếng ve
Dương gian một cõi éo le ta nằm... 
 
4-lãng tử thơ

Chân lãng tủ dẫm bừa trên vô định
Quả đất mòn chưa bịn rịn ngừng xoay
Giông gió đời còn đeo đuổi quắt quay
Lòng những tưởng trời mây gần tay với
Chốn cô phòng người ơi đừng ngóng đợi
Cánh chim hoang còn vời vợi phương nao
Giữa biển trời , chân mây có gặp nhau
Hay vẫn mãi tràn nỗi đau cách biệt
Người giam hãm giữa bức tường thanh khiết
Ta lưu đày trong đơn chiếc phong sương
Gặp gở nhau đi cạnh một quãng đường
Duyên hạnh ngộ dể thường mau quên lãng
Cảm ơn đời , dù chỉ là một thoáng
Nghe lòng chùng bởi thoang thoảng hương yêu
Gió sắt se cài nhung nhớ trong chiều
Sương lãng đãng chút đìu hiu hoang dại
Từ giã chưa sao lòng còn sót lại
Chút hành trang đau oằn oại tiễn chân
Người quay về nghe hụt hẫng bâng khuâng
Ta cất bước mà như tâm chuyển hướng
Còn trong nhau những êm đềm mộng tưởng
Đôi vần thơ mang âm hưởng thời gian
Trải lòng ra cho dài mãi ngút ngàn
Như nhung lụa trên bước đời phiêu lãng 
 
5-tình lãng tử

Ai xuôi én lượn chân trời
Ngao du bốn bể giữa đời tìm duyên
Gặp em phận gái thuyền duyên
Thân anh lãng tử khắp miền nước non
Phiêu du gối mỏi chân mòn
Tìm người trong mọng cho tròn ước mong
Thương nàng lòng dạ trắng trong
Giai nhân tuyệt sắc nụ hồng khác chi
Đoan trang hiền thục nhu mì
Khiến cho lãng tử mê ly thẫn thờ
Con tim bỗng hoá dại khờ
Khác khao thổn thức đợi chờ ngày đêm
Trao nàng tiếng ngọt lời êm
Tiếng yêu tha thiết đắm chìm giai nhân
Đôi tim tình ghép lại gần
Đắp xây hạnh phúc ân cần thiết tha
Duyên nàng sánh với tình ta
Uyên ương mộng điệp bướm hoa chẳng bằng 
 
6-rã rời lãng tử...

Hồn lãng tử giấu buồn thầm lặng
Nỗi nhớ nhung dai dẵng âm thầm
Đêm huyền sầu rót tình trầm
Cuộc đời phiêu bạt mưa lâm thâm đời...

Trời nơi ấy tuyệt vời không nhỉ ?
Cho hồn bay hoan hỉ một lần
Bên em linh diệu ái ân
Thỏa lòng mong nhớ cho tần ngần buông...

Em xa lối tiếng chuông ngất lịm
Nước ngưng trôi cỏ tím lối về
Dòng sông khóc giận con đê
Hương vô ngôn tỏa não nề môi nhau...

Gió ngây ngất cỏ lau múa hát
Biệt tin em tan nát lòng riêng
Đêm dài trầm mặc cô miên
Lãng sầu cô quạnh dệt triền nhớ thương

Chợt bắt gặp mùi hương thức dậy
Màu mắt em lẩy bẩy chiều tà
Hồn hoang cực lạc thiết tha
Cho đêm huyền mộng hoan ca ngục tù...

Hồn buông thả lãng du thấm mệt
Xin ghìm cương trôi đến bến chờ
Rã rời lãng tử nương nhờ
Bóng em thoang mát kết thơ tơ lòng... 
 
7-bước chân lãng tử

Hành trang ôm gói lãng du
Không màng danh vọng oán thù thế gian
Đời người bao kiếp hợp tan
Tử sanh luân chuyển chớm tàn phút giây

Hồng trần nhẹ bước tới đây
Nghỉ chân xem hộ cảnh này nhân sinh
Vạn vật đồ thán linh tinh
U mê tranh chấp thoáng nhìn mà đau

Ba đào dậy sóng nơi sau
Chữ tình chỉ có lớp màu bên trên
Bao năm hồ hải chông chênh
Giữ trong trí niệm cái nền thiện tâm

Lật trang sách đạo thậm thâm
Đêm nằm luận giải âm thầm suy tư
Phàm rằng hư thực thực hư
Tợ sương buổi sớm từ từ cũng tan

Thế nên mưu sự nguy nan
Do lòng bất chính vội vàng gây ra
Thân này lửa chấp quỷ ma
Nếu không kiên định ý tà đeo mang

Giọt đời mật đắng sầu than
Vui trong khổ não buộc ràng mãi thôi
Còn lời ngon ngọt vành môi
Là còn giành giật miếng mồi tứ phương

Bầu trời loé ánh tà dương
Chiếu soi mọi lối vô thường vô minh
Bỏ qua chiến sự đao binh
Thiên sơn cùng cốc hòa mình thiên nhiên

Phiêu lưu thế tục cõi tiên
Khoang thai dạo khắp mọi miền rủi rong
Ngửa mặt chân bước thong dong
Thảnh thơi an lạc qua dòng trầm luân !
 
8-yêu chàng lãng tử

Kể từ hôm đó em yêu chàng
Âm thầm nên giấc ngủ hoang mang
Đêm đêm em kiếm vì sao lạc
Bày tỏ tơ lòng em trót mang

Chàng là lãng tử mơ trời xa
Dừng bước phiêu du một chiều tà
Mây trôi trong mắt chàng xa vắng
Hôm ấy vô tình em bước qua

Vó ngựa đường xa chàng nghĩ gì
Một bờ suối mộng ngựa ngừng phi ?
Buông cương tạm nghỉ vài dăm phút
Tắm gội phong trần xong lại đi

Yêu chàng em chỉ dám mơ thôi
Mộng tưởng cùng ai vượt núi đồi
Lang thang qua các vùng biên giới
Vui thú giang hồ ta có đôi 
 
9-lãng tử, đa tình

Tặng Việt-Dương-Nhân
Tha phương mòn gót chân gầy
Phong trần gió bụi tháng ngày dài thêm
Bao giờ nệm ấm chăn êm ?...
Rượu nồng chưa cạn say mèm từ lâu !
Ai đem tình ái móc câu ?...
Thi nhân cắn phải ôm sầu ngàn thu .
Tóc xanh giờ điểm sương mù
Bốn Phương Chìm Nổi* phù du kiếp người
Hồng nhan bạc phận đành thôi
Đa tình tự cổ sầu vơi lại đầy
Ngắn dài cũng một sợi Dây
Xin đừng trách gió hờn mây vô tình. 
 
10-lãng tử thấm mệt

Ta là lãng tử hồn phiêu lẵng
Theo thời gian vướng bụi trần gian
Đi phiêu du, địa ngục thiên đàng
Hồn vô định không dừng chân ghé bến
Đi ngắm những cảnh đẹp không tên
Rồi làm bạn với tnhững nơi ta đến
Cho hồn ta cất tiếng vọng lời ca
Kết thân cùng các loài chim lạ
Hành trang ta, một gói lãng du
Không mang danh vọng, chẳng oán thù
Bầu trời cao, mây xanh trãi rộng
Trãi lòng thành, sức sống bền lâu
Ta mơ tìm những chân trời mới lạ
Nửa đời ta ngang dọc chốn phong ba
Đã gieo mình theo vạn ánh sao rơi
Đã theo trăng, mây gió tơi bời.
Rồi có ngày mõi gối hồn hụt hơi
Ghé vườn ai bóng hồng ngọc nữ
Ngắm cảnh hoa cho tâm hồn tư lữ
Câu thơ hay như mật rót hương đầu
Hồn đong đựa ÔI! giấc ngủ từ đâu
Gã lãng tử vùi sâu bao giấc mộng
Thuyền ghé yêu bỗng lạnh chiều se
Hồn cô đơn ngây ngất tình em nóng
Cho lãng tử ghé thềm ấm... con tim ... 
 
11-lãng tử nhà quê

Vài triệu trong tay thấy đã giàu
Một lượt siêu thị tiền hết mau
Mồ hôi nước mắt bay theo gió
Tất bật sớm hôm chẳng càu nhàu

Của tớ mần nên xài mát mái
Có ai than vãn nhắc nhở sau
Sung sướng cho đời hưng phấn mãi
An vui cuộc sống nhẹ cái đầu!

Góp nhặt từng đồng trông khổ chủ
Đắn đo gạo mắm giống nỗi đau
Nhỡ mai thành đất hồn thanh thảng?
Cõi tạm trần gian có nhuộm màu?

Quân bình ham muốn... đầy đủ cả
Một nửa ngon lành... cạnh bên nhau!
Ngày nào cũng vậy vui như Hội
Thời gian hạnh phúc thật là lâu!
 
12-bài ca lãng tử

Ta lãng tử lỡ mang hồn du mục
Dấu thời gian theo nhịp bước lang thang
Ta phiêu du trong địa ngục thiên đàng
Hồn vô định không dừng chân ghé bến
Người có hỏi bao giờ ta sẽ đến
Theo trời mây lang bạt trả lời sao
Người có nghe gió thổi lá cây gào
Trong đêm tối những đường bay buông thả
Ta mơ tìm những chân trời mới lạ
Để tim ta cất tiếng vọng lời ca
Để ta xem khắp mặt đất là nhà
Và muông thú cây rừng là bạn hữu
Thân lãng tử không nơi nào vĩnh cửu
Kiếp đó đây trăng gió bạn đường vui
Những chia ly đầy dẫy những ngậm ngùi
Mảnh hồn vỡ mỗi khi mình cất bước
Em ngọc nữ có đũa thần linh dược
Nửa đời ta ngang dọc bốn phương trời
Đã gieo mình theo vạn ánh sao rơi
Đã theo trăng lên non cao rừng thẳm
Hãy hoá phép cho trời kia xanh thắm
Ban cho ta linh dược thoát du hồn
Những hoang tàn kết thúc ở nụ hôn
Em ngọc nữ khoá đời ta mãi nhé! 
 
13- cuộc đời nghèo


Đời anh lắm dốc đá cheo leo
Sống mãi cô đơn với cảnh nghèo
Phú quí vinh hoa nào dám hưởng
Giàu sang gấm vóc chẳng mơ trèo
Tiền đâu chẳng thấy tay cầm đếm
Bạc hết ngồi nhìn bụng hát reo
Mấy tháng vừa qua lao lực lắm
Nhưng rồi cũng sạch ví trong veo
 
14-cuộc đời xô đẩy
 
Chẳng biết gì đâu một cuộc đời
Buồn vui oán giận lúc nào ngơi
Phong thanh chém giết vùng xa xứ
Chợt thấy đâm nhau ở khắp nơi
Chén rượu mang hơi mùi rối loạn
Bình trà toả khói sắc tanh người
Dòng đời cứ mãi hôi mùi máu
Xã hội từ nay mãi rối bời.
 
15-
 
Tự ngẫm trong đêm, ánh lệ sầu.
Giọt buồn man mác khẽ rơi mau.
Yêu người, tự hỏi lòng ta nghĩ.
Nhớ đến ai kia, nhói nỗi lòng.
 
16-
 
Hồn bay theo gió, hóa đất trời.
Thỏa chí tung hoành dạo muôn nơi.
Rong chơi dạo bước đời phiêu lãng.
Vui xứng cùng ta, lãng tử sầu.
.
Buồn, vui, tình, hận, tựa là gió.
Chí tại bốn phương, chính nỗi niềm.
Cô đơn theo bước, đời lãng tử.
Xoa dịu lòng ta, chén tửu sầu  

17-


Nửa đêm ta tìm... rượu và thơ
Tỉnh tỉnh say say, cứ thẫn thờ
Sóng gió cuộc đời bao giờ dứt
Cuộc sống yên bình chỉ là mơ

Ai hiểu ai hay từng câu chữ
Ai thấu trường sầu ẩn trong thơ
Ngâm nga ta viết, mình ta hiểu
Cố cười khoan khoái cố giả vờ…
 
18-Lãng tử tình thơ
 
 


Đi lang thang ở nhiều miền tên Việt
Có đông người, đủ thứ thiệt là vui
Không biết chi ngoài xem túi có còn
Những trang giấy viết thơ non hơn nữa.

Là lãng tử tình thơ thưa quý hữu
Chắp bút nghiêng vào những bửa ru hồn
Xong để lại bên đường bôn ba nẻo
Tiếp bước đi theo nhịp réo thời gian.

Như có lúc trên đường đi cùng hướng

Một vài người cùng tỏ lượng buồn vui
Âu là duyên tao ngộ rũi hoặc tròn.
Thêm hương vị tình thơ trong lãng tử.

Cũng đôi lúc hình bóng ai len lỏi

Khi tâm nghiêng trí ngã hỏi vì thân
Biết là bao tâm ý cận quanh mình
Cũng rộng mở tâm tư tình cao đẹp.

Cũng nhiều khi khách đâu mà nhiều thế

Nghĩ lại thì do thể chế mà thôi
Mà hầu hết mọi người ôi đều hiểu
Với tình thơ lãng tử biếu không người.

Trong thong thả lại như nhiều gấp rút

Trông ngoài buồn nhưng lại chút niềm vui
Đời lãng tử thời nay vùi đầu chổ
Chốn đông người cho đến bổ bồi hơn.
 
 
19- chùm thơ Lãng Tử
 
LÃNG TỬ SAY

Say trăng ngửa cổ chốc khô bầu,
Ngất ngưỡng, buông mình, vỗ giấc sâu!
Gió mát, trăng thanh, bồng lai cảnh,
Phiêu du, rượu cạn, bạt cơn sầu!

QUÊN SẦU

Mềm môi, rượu đắng cố quên sầu,
Gió bụi đường trần, tri kỉ đâu?
Trăng tàn, nệm đất, nồng say giấc,
Hồn hoang phiêu bạt đỉnh cô sầu!

SAY TÌNH

Say tình, độc ẩm, quặn tim đau!
Nhấp chén quỳnh tương, trút hận sầu!
Trách cứ tơ duyên sao bạc bẻo,
Sầu chưa trút cạn, hận càng sâu!

VẠN KIẾP SẦU

Vạn kiếp nhân sinh, một kiếp sầu,
Phiêu vân, thưởng nguyệt, trút niềm đau,
Đời xin chối bỏ bao phiền muộn?
Vạn kiếp nhân sinh, chuốc lụy sầu!
 
 
20-
 
Lãng tử say sưa , lãng tử sầu
Luỵ tình vương khổ luỵ tình đau
Ru hồn thi tửu ru hồn đắm
Thả mộng Tương tư thả mộng đầu
 
21-
 
uống sao cạn hết một bể sầu
làm sao trút bỏ được niềm đau
thôi đành mang theo vào cổ mộ
sưởi ấm cùng ta mãi mai sau.  

22-Đời thi phú


Rảnh rỗi đi lượm mót chi
Có nhiều đủ thứ nguyên y ý người
Lắm lúc ai đó bỏ quên
Một túi nho nhỏ bên trên phấn hồng
Trong túi đựng ước mơ nồng
Gặp lại bạn cũ bền bồng khắp nơi.

Những lúc người quẳng ra luôn
Nào là nổi nhớ trăm muôn vạn lần
Quăng rồi còn nhớ hay không?
Thôi thì cứ lượm thêm chồng suy tư.

Chổ nào đến muộn mót thôi
Có khi được mẻ tiếp trôi đường đời
Một lần mót của bỏ đi
Lời đâu chua xót thị phi ngỡ ngàng
Thơ phú dành kẻ mơ mong
Buồn thay đang lúc trong lòng đang mơ.

Vậy thôi phải đổi nơi thơ
Có chút hiện thực tâm tư cở nào?
Sao cho người đọc dể xem
Ở mọi lứa tuổi đi kèm hiểu thơ
Tiếp cận hư thực người mơ
Phát sinh ý tưởng cho thơ nối vần.

Nghĩ rồi gạt bỏ thị phi
Đem ra các thứ lượm đi mót về
Đê mê sắp xếp tỉ tê
Bổng dưng cảm giác không chê thứ gì
Mỗi thứ ý nghĩa đẹp riêng
Cứ theo cảm giác tạo miền tương lai.

Mặc đời thi phú chua cay
Mình thích mình thưởng như vay nợ đời
Còn sống còn nợ chưa thôi
Đến không còn sống trả bồi nợ vay.
 
 
23-
 
Ta vẫn là ta lãng tử sầu
Thả đời lang bạt dạt về đâu
Gió sương bão táp ta vẫn bước
Đêm về bầu bạn ánh trăng thâu
Dòng đời xô đẩy thân trai trẻ
Ngày tháng rong chơi chẳng u sầu
Ngao du khắp chốn lòng thích thú
Độc bước thân ta lãng tử sầu
 
24-
 
Lãng tử đâu có bán thơ?
Yêu thơ thì tặng ghét thơ miễn bàn
Đọc thơ xin chớ phàn nàn
Bởi thơ lãng tử miên man nỗi buồn
 
25-
 
Đứng dậy, em ơi! Sống cõi đời,
Đời dầu khổ nhục đến mười mươi,
Em về điểm phấn tô son lại,
Ngạo với nhân gian một nụ cười.  

26-


Đừng hỏi tại sao khóe mi cay...
Đừng hỏi lệ đâu rơi thế này...
Chỉ biết mắt nhòa,lệ vẫn chảy
Chỉ biết lòng ta vẫn đắng cay

27-


Ai về để rớt mối tơ vương?
Lãng tử lang thang thấy chật lòng
Ôm mộng tình yêu thành sầu kỉ
Ước thề nỡ trả về hư không

Bể đời oan nghiệt đẩy người đi
Nào có một ai muốn xa rời
Vầng trăng chợt vỡ thành hai nửa
Để lòng lãng tử mãi đơn côi ...
 
28-
 
 
 
Tôi đây đang phận xa nhà
Làm thân lãng tử la cà rong chơi
Sống sao cho thật thảnh thơi
Xem đời là cuộc dạo chơi sơn hà
Phiêu du cùng ánh trăng tà
Ái tình vương vãi bao la đất trời
Tung hoành phiêu bạt khắp nơi
Thỏa lòng khát vọng 1 thời trẻ trai
 
29-
 Nguyện làm lãng tử...sống lang thang
Địa vị công danh... cũng chẳng màng
Nhắm mắt nhìn đời... nghiêng 1 nửa
Giữa dòng nhân thế đứng hiên ngang
 --------------------------------
Tiền tài lợi lộc có là chi
Địa vị công danh chã nghĩa gì
Kiếp nghèo yên phận ngồi nhai đá
Ngửa mặt mỉm cười vẫn bước đi
---------------------------------
 Một mai ta chết trong rừng thẳm
Ai người gục đầu trước mộ ta
Tóc xanh ai quấn vành khăn trắng
Một đời lãng tử mộng yêu thương
-------------------------------------
 Giai nhân cất bước không trở lại
Hoa kiếm vô tình đành bỏ không
Hận kiếp vô danh đời lãng tử
Vô tình để mặc lệ ai rơi
 
30-
 
 Lãng tử rơi sầu đợi đón xuân.
Chờ mưa gọi gió thoát phong trần.
Lên rừng xuống biển treo đời lặn.
Xuống suối trèo non vững bước chân
Túi gió, sơn hà vai vác nhẹ
Bầu thơ, xả tắc dạ mang oằn
Công danh bọt nước triều dâng sóng
Gửi lại cho người kẽo họa thân!
 
31-
 
Xuân về Lãng Tử lại bâng khuâng
Xuân đến còn vương kiếp bụi trần
Mấy độ hoa vàng bay trước gió
Chạnh lòng chiều xuống dạ sầu dâng !
 
32- Lãng Tử Sầu
 
Nào trong đục phân vân ai biết
Sạch dơ nào ai thiết đùa vui
Trần ai lên xuống dập vùi
Lòng người đưa đẩy tới lui dập dềnh…

Ai ôm mộng lênh đênh gắng bước
Đường trần trơn ta trước ai sau
Cứ chi ôm mãi niềm đau
Say say tỉnh tỉnh sầu sầu cay cay

Đường khúc khuỷu xưa nay vẫn thế
Tấm thân gầy ai bế ai khênh
Ta đi cõi đắng bồng bềnh
Vạc bay hai cánh gió thênh thênh lùa

Chân phiêu bạt gót khua khắp chốn
Gãy cung buồn ai trốn ta nghe
Lòng gieo nhạc khúc tiếng ve
Dương gian một cõi éo le ta nằm…

 
 33- Lãng Tử Sầu


Hồn lãng tử phiêu diêu vô định
Đường trần mòn thơ vịnh rung rinh
Pha sương tóc rối bóng hình
Cô phòng ai đợi mộng tình người ơi…?

Chim không mỏi chơi vơi cánh liệng
Giữa biển trời hồn điếng gặp nhau
Biệt xa tràn mãi nỗi đau
Người giam giữa bức tường màu xanh xao…

Thơ lưu lạc lao đao chiếc bóng
Rượu thơ vương ngọt đọng đôi nơi
Tình thơ vương vất trên đời
Duyên phần hạnh ngộ rớt rơi khắp đường…

Hoàng hôn tới tà dương nhuộm đỏ
Chân trời xa cánh mỏi phân ly
Mây mù hút ngã giao kỳ
Mưa sa trút giọt tình si cuối mùa…

Thơ lãng đãng chút đùa hoang dại
Từ giã chưa xin bỏ hương tình
Say thơ gieo cõi mộng xinh
Trải lòng thơ mộng thơ tình đó đây….

Xin cảm nhận mộng đây mộng ảo
Nhịp thơ tình xin tháo xin buông
Rượu thơ uống suốt uống suông
Tình thơ lãng tử bay muôn khắp miền
 
34-Lãng Tử Thơ Tình
 
Đi lang thang ở nhiều miền tên Việt
Có đông người, đủ thứ thiệt là vui
Không biết chi ngoài xem úi có còn
Những trang giấy viết thơ non hơn nữa.

Là lãng tử tình thơ thưa quý hữu
Chắp bút nghiêng vào những bửa ru hồn
Xong để lại bên đường bôn ba nẻo
Tiếp bước đi theo nhịp réo thời gian.

Như có lúc trên đường đi cùng hướng
Một vài người cùng tỏ lượng buồn vui
Âu là duyên tao ngộ rũi hoặc tròn.
Thêm hương vị tình thơ trong lãng tử.

Cũng đôi lúc hình bóng ai len lỏi
Khi tâm nghiêng trí ngã hỏi vì thân
Biết là bao tâm ý cận quanh mình
Cũng rộng mở tâm tư tình cao đẹp.

Cũng nhiều khi khách đâu mà nhiều thế
Nghĩ lại thì do thể chế mà thôi
Mà hầu hết mọi người ôi đều hiểu
Với tình thơ lãng tử biếu không người.

Trong thong thả lại như nhiều gấp rút
Trông ngoài buồn nhưng lại chút niềm vui
Đời lãng tử thời nay vùi đầu chổ
Chốn đông người cho đến bổ bồi hơn
 
35- Bước giang hồ
 


Vào thu sắc lá vội ươm mầu
Rảo bước giang hồ lạc cảnh đâu?
Hỏi gió phong trần sao lỗi hẹn
Cho mây lãng tử phải đươm sầu
Đêm dài nhớ bạn vờn tay phím
Gác vắng chong đèn dệt lưới câu
Ghế đá nhìn năm tình mãi gọi
Nhờ trăng nhắn bạn chốn son lầu

36- 

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

LÃNG TỬ SẦU
(Thất ngôn tứ tuyệt)
Ta lại la ta lãng tử sầu
Thả đời lang bạt dạt về đâu
Gió sương buốt giá đời cô độc
Môt mảng trời riêng lãng tử sầu
Lang Bạt

Nặc danh nói...

LÃNG TỬ SẦU
(Thất ngôn tứ tuyệt)
Ta lại la ta lãng tử sầu
Thả đời lang bạt dạt về đâu
Gió sương buốt giá đời cô độc
Môt mảng trời riêng lãng tử sầu
(Lang Bạt)

Đăng nhận xét